Tôi không bao giờ quên đêm đó, cách đây ít năm, khi ông Marcon J. Theo tôi nhà sản xuất thuốc đó chưa thành công bằng nửa thân phụ tôi, một nông phu ở Missouri, mất hồi 98 tuổi, gia sản không có tới một đồng. Thiệt vậy, nước đó chẳng dùng xay lúa mà cũng chẳng dùng xẻ cây được.
Còn mẹ ông phải đi làm mười giờ một ngày tại một xưởng máy chế dù. Tôi được biết chuyện của cô vì tôi đã. Khi thấy mệt, nên nằm sấp xuống sàn và cố vươn người ra cho thật dài.
Nhiều khi muốn thắng nổi lo lắng lặt vặt, ta chỉ cần xét chúng theo một phương diện mới mẻ. Bạn nên nhớ rằng nhờ ai chỉ bảo tức là gián tiếp khen họ: Họ có thể phồng mũi được đó. Sau đó tôi thấy một điều quan trọng, là nếu tôi làm việc như tôi thật tâm thích nó, thì rồi tôi thích nó một vài phần được.
000 Mỹ kim, song họ có thể chịu đựng được sự lỗ lãi đó. Năng lực ở trong người ta là một năng lực mởi mẻ và riêng biệt, không ai có hết, và ngoài ta ra, không ai biết ta có thể làm được cái gì, mà chính ta, ta cũng không biết nữa, nếu ta không chịu làm thử". Khi Gene Autry cố bỏ giọng Texas, trang sức như các cậu con trai ở thành thị và khoe rằng mình sinh trưởng ở Nữu Ước thì chỉ làm cho thiên hạ chế nhạo chàng thôi.
Tôi đã đọc những câu ấy trong một tờ thông tri của ty Cảnh sát Milwaukee. Ghi hết những lỗi lầm điên khùng của mình và tự chỉ trích. Đến đây bà gõ cửa nhà quả phụ một vị chỉ huy thương thuyền là bà Webster.
Bởi vậy ông tự chỉ trích, trong 15 năm kiểm soát lại những khảo cứu, bình phẩm những lý luận và kết luận của ông. Tuy nhiên chiếc tàu hộ tống không hay chi hết, vẫn tiến tới. Nói xong, ông già thi hành ngay, ngả mũ đi tới từ người để quyên tiền giúp ông Lawrence Jones.
Trong chương "Làm sao thắng nỗi sợ sệt và ưu tư", ông kể chuyện một bệnh nhân muốn tự tử. Xin bạn ngừng đọc và thí nghiệm ngay xem nào: Trong khi đọc cuốn sách này, bạn có cau mày lần nào không? Có thấy như nằng nặng ở khoảng giữa hai con mắt không? Bạn có khoan khoái ngồi trong ghế bành không? Hay là bạn thụt đầu, nhô vai lên? Những bắp thịt trên mặt bạn có căng thẳng không? Nếu cơ thể bạn không duỗi ra, mềm như bún thì chính là bạn đang làm cho bộ thần kinh và bắp thịt căng thẳng đấy. Hãy cố vui đi đừng đoạ đầy tấm thân.
Tất nhiên là còn nhiều nguyên nhân nữa, vì có nhiều loại sưng khớp do những lẽ rất khác nhau nhưng, tôi nhắc lại, những nguyên nhân thường gặp nhất là bốn nguyên nhân kẻ trên. Ông có thể nói như Thomas Carlyle: "Sung sướng thay người nào kiếm được việc hợp với mình! Bấy nhiêu đủ rồi, không cần gì hơn nữa". Ông nói rằng thành công đó do sự tập luyện hai năng lực mà H.
Bey thì chắc đã phải nhịn đói. Còn 23 phần trăm nữa nhận lời trong lần thứ nhì. Vài tuần sau, tôi chống nạng đi được.
Vậy dù có phải gây mối bất hoà trong gia đình thì cũng đành, chứ đừng bao giờ nghĩ rằng cha mẹ muốn ta làm nghề gì ta làm nghề đó! Hễ không thích thì đừng làm. Dù bạn có khon ngoan đến bực nào cũng không chèo kéo được định mạng để nhờ xoá bỏ hộ nửa giòng. Nhiều khi họ còn mâu thuẫn với nhau là khác.