Futunaria

Lớp học sung sướng với cô giáo dâm dục

  • #1
  • #2
  • #3
  • Khi bạn viết, cứ có một người đến gần là bạn phải gấp lại. Tôi là người anh, tôi phải nói gì với nó đây? Tôi hiểu sự ích kỷ và lười biếng việc nhà của nó. Cứ việc gọi tôi là thằng đạo đức giả.

    Tôi không định đánh giá con người qua hành động ấy. Nên quả thực thế giới của bạn có nhiều cái ngu và đầy bệnh. Hãy cứ mâu thuẫn với nhau.

    Tôi từng sợ sự ra đi, sự kiếm tiền, bon chen sẽ cướp mất thời gian mình giành cho tranh đấu, tranh đấu bằng cách viết. Ngồi rảnh mà giở cuốn từ điển ra bịa nghĩa từng từ cũng được ối. Như kiểu những tên sát nhân đã cắt rời những bộ phận của phụ nữ phỏng theo những bức tranh của một họa sỹ.

    Ngọn lửa nhỏ làm tôi thấy trống không. Có lẽ bây giờ, gặp những trường hợp như vậy, tôi sẽ thể hiện uy lực bằng cách khác. Mưa bắt đầu rơi rầm rầm, gió gào rú.

    Thầy bảo tôi viết một đoạn để biết nét chữ của tôi, có gì thì… Trước lúc thi, tôi hầu như không lo lắng, mọi thứ tôi nắm khá vững. Nhưng chờ đến bao giờ. Lúc đó bạn nhìn thẳng vào mặt quí bà bảo: Bà đang cho mình đứng trên một thiên tài đấy.

    Nhưng lại thấy buồn nôn. Và cũng chẳng làm bạn cảm thấy hay ho hơn khi đưa ra những sự thật mà họ phải đối diện. Nên có thể thấy phần lớn loài người chưa có được đồng thời hai yếu tố nghị lực và tài năng để chơi kiểu bon chen được gọi là cạnh tranh lành mạnh đó.

    Không cất đấy, làm gì được nhau. Đó là giấc mơ của ta và ta chỉ chấp nhận giấc mơ ấy. Để tránh nguy cơ nước mắt có thể trào ra và mẹ trông thấy, tôi chống tay vào thái dương để che.

    Bạn đã rơi vào cái bẫy lôgic ma mãnh của tạo hóa. Mình đã đổ mồ hôi vì nó, nó cũng phát ốm vì phục vụ mình. Nhưng vấn đề là thời gian (dù không đầu không cuối) đã đi và kéo loài người theo, hình thành bản chất luôn phát triển.

    thơ ơi còn hay nữa không - sao lòng cứ thấy mùa đông thế này - còn hay chứ vẫn còn hay - bằng không đưa đẩy bàn tay phí hoài - thơ ở trong tớ ở ngoài - cả thơ cả tớ lạc loài bên nhau - thơ đau tớ cũng đau đau - thơ buồn tớ cũng mau mau buồn buồn - hai tay thơ bắt chuồn chuồn - biết đâu tớ cũng lìa nguồn mà xa - thơ ơi thơ có phải là - nỗi oan chẳng thể thật thà giải duyên - tình yêu là kẻ tật nguyền - lắp vào những miếng hão huyền nhân gian - cũng còn nhiều chuyện phải bàn -vốn nhân cái dịp bầy đàn lung lay Và cúi mặt mỉm cười với mình thôi. Còn nếu anh thực sự có lòng nhân từ, thực sự mong muốn chấm dứt các cuộc chiến để cùng tìm những giải pháp cho thế giới ngày càng đông đúc và hỗn độn, anh sẽ phải làm gì? Cũng là một lãnh đạo (ngầm hoặc không ngầm) tài ba như những vị anh hùng chân chính đứng lẻ tẻ trên những đầu ngón tay, anh sẽ phải gần như thanh tra Catanhia một mình chống lại những vòi bạch tuộc của mafia.

    Chỉ hai chữ BÀI LÀM mà tôi viết mãi ông ta không hài lòng. Nhưng khi bằng tuổi nó, tôi hiểu biết và tinh tế hơn. Ông cụ rất phấn chấn.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap