Một bình thủy tinh muốn giữ được vẻ trong sáng chẳng những xa tránh các chốn xao động nguy hiểm mà còn phải được bọc kiếng, nâng niu như trứng mỏng. Ai có thẩm quyền giáo dục cần giải thoát cho bạn trai khỏi xiềng xích đó. Ti Hamer Toth mượn một thần thoại Hi lạp để nhấn mạnh sự rút rỉa lương tâm của tội dâm.
Bảo xong, họ ngồi xuống thụ giáo tiếp. Họ chia sớt đời sống với bạn mình bằng những câu chuyện hay bằng thư từ. Còn mấy anh đi đâu về ngồi ở trần hút thuốc, hơ lạnh và đợi cơm bữa.
Tôi thấy có nhiều cha mẹ thấy con trai làm lỗi chưởi ong óng khi có kẻ lạ trước mặt họ. Mà tính việc nhỏ, cần tế nhị cũng chưa chắc họ làm xong. Cái óc đội trời đạp đất ở đời ấy lúc dậy thì bạn trai đã có.
Ai khổ hơn người đi hay kẻ ở. Còn thấy giáo thì họ coi là tên mua văn bán chữ mặc dầu có một thiểu số quên sứ mệnh giáo dục của mình. Coi chừng nhiều cái được thích ưa hay oán ghét theo từng thời đại.
Bạn gái thì ngây thơ mà mà họ thì già mưu mẹo nên họ dùng đủ thứ lời lẽ mía mật để thu tâm. Người bạn trai đã bỏ tâm trạng ấu trĩ mà chưa tới tâm trạng lão thành. Nói bạn trai kiêu căng thì nhất định là nói oan.
Lúc diễn tả họ sợ sai lầm, sái chỗ, sái mùa rồi bị khinh. Họ chưa là vĩ nhân nhưng chí của họ không vừa: họ muốn cho đời họ một cái gì. Cả hai đều rất đa tình nhưng chất đa tình có một vài nét khác nhau.
Bởi đầu óc siêu thoát họ thấy cách chung cuộc đời là ảo mộng, giả dối, không có cái gì đáng tha thiết. Họ sẽ đến đó những giờ phút đời họ nặng như chì, những khi cảm thấy cô lẻ trên đường đời và lúc hình như mọi thế nhân đều muốn bỏ rơi họ. Nếu thư xin chia buồn thì họ tưởng tượng có những ngấn lệ ấm ấm lăn trên lớp da mặt mịn ở một phương trời.
Họ chạy lung tung đến bạn gái nầy sang bạn gái kia. Cái lợi bằng một cái dĩa bỗng đến, ai không chụp họ cho là bất tài vô đức. Họ với đầu óc sáp ông, thấy một hai khía cạnh nào đó cho là đã tìm hiểu đến nơi đến chốn.
Vì quá tự coi mình là vật quan trọng, quá tin tưởng nơi năng lực của mình và sống trong mộng danh vọng nên bạn trai có kẻ mắc tật kiêu ngạo. Họ buồn tiếc vì tại sao chồng mình trong buổi sơ giao có vẻ thùy mị hiền lương mà sau những ngày tân hôn tuần trăng mật lắm lúc hung ác quá. Cuộc đời do đó có thể hư.
Lương tâm rộng rãi không hay mọt mại về tiểu tiết. Désirée ở lại sầu nức nở. Mà thời gian họ chú ý như vậy rất ngắn.