- Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc. Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết. - Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn.
- Nè, anh nịnh em vì có điều gì không phải với em, đúng không? Và tôi nhận ra rằng, mặc dù "triệu chứng" khó khăn của mỗi người là rất khác nhau, thế nhưng tất cả họ đều đang cần đến một "loại thuốc điều trị": đó là cách ủy thác công việc sao cho quy trình tổng thể được hiệu quả hơn. Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson.
- Đây là những thắc mắc của tôi. - Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa. Bản thân James cũng biết là lần này anh sẽ thành công.
Cảm xúc của anh lúc này rất khó tả. James lắng nghe rồi nhắc lại những gì anh đã hiểu và không quên hỏi Jack: "Tôi nói vậy có đúng ý ông không?". Càng lớn, họ càng giống nhau như đúc, hệt như hai anh em sinh đôi, từ ngoại hình cho đến dáng điệu.
- Dĩ nhiên rồi? - Jack có vẻ hơi ngạc nhiên - Cậu thắc mắc gì nào? Đã đến lúc cần tìm đến Jones. Anh xác định rõ những yêu cầu của mình.
Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ. Và điều kỳ diệu hơn cả là hai cậu con trai đầu lòng của hai gia đình này đều ra đời vào cùng một ngày, trong cùng một bệnh viện, và hai bà mẹ đã nằm cạnh giường nhau! Anh vẫn chưa hiểu sếp yêu cầu anh điều gì và thời hạn hoàn thành công việc ra sao.
Anh cũng không quên xác định rõ thời hạn hoàn thành dựa vào quỹ thời gian tương ứng. Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt. - Khởi đầu thì khá tốt.
Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy. Chỉ còn một thông tin quan trọng nữa thôi và tớ biết mình có thể nói luôn lúc này. Lần đầu tiên khi tớ tăng quy mô dự án, cô nhân viên Jennifer của tớ cũng rơi vào tình huống như Jessica bây giờ vậy!
- Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? Anh mỉm cười khi nghĩ đến Jones - một người anh họ, một người bạn, và cả một người thầy tuyệt vời của anh! Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi.
Jack, sếp của anh, gọi James lên văn phòng gặp ông. Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy. Tuy thế, James vẫn tỏ ra hơi thiếu kiên nhẫn với việc chuẩn bị này.