Ta là nô lệ cho nước của ta. Không có một dòng suối hay mạch nước nào bắt nguồn từ đây cả. Thế nhưng cả thần Gnome lẫn Bà chúa hồ đều khẳng định với ta rằng chưa từng có một cái cây bốn lá nào mọc trong khu rừng Mê Hoặc cả.
Anh nhanh chóng hiểu rằng mình có thể khai thác được những thông tin quý giá từ bà. - Thế còn cậu? Cuộc sống của cậu như thế nào? Cậu có gặp nhiều may mắn không? Cây bốn lá không thể mọc được ở nơi nào có đá.
Và điều này mang lại cho chàng một cảm giác dễ chịu, làm cho chàng ít còn phải bận tâm lo lắng về những điều khác nữa. Đó là một giọng nói buồn bã và đau đớn. Nhưng nếu Merlin đã lừa anh thì tại sao anh vẫn còn ở đây chờ đợi mãi? Chờ đợi nghĩa là tin vào Merlin, hy vọng vào một sự may mắn sẽ đến, nhưng càng chờ thì anh lại thấy may mắn đang ngày càng xa dần anh.
Nhưng cư dân của khu rừng Mê Hoặc và trong vương quốc không chú ý gì tới hiện tượng này lắm. Và ai là người biết rõ từng tấc đất trong khu rừng này? Thật dễ dàng: đó không ai khác hơn chính là Thần Gnome - Hoàng tử của lòng đất. Morgana đã rất hiểm độc.
Anh quá bị ám ảnh bởi thực tế đó quá đến nỗi không thể nào nhìn sự việc một cách toàn diện và sáng suốt hơn. Và cuộc gặp gỡ này đã không đúng với tinh thần cây chuyện. Anh ta dự định sẽ tìm hỏi thêm một số người khác vào ngày hôm sau.
Hắn muốn tất cả mọi người đến đây để hắn ta dễ bề hành động. Chàng vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn. Tuy nhiên hôm nay ta sẽ đưa ra một thử thách khác còn khó khăn hơn nhiều.
- Dĩ nhiên ta không biết nhiều về nó nhưng ta cũng biết một đôi chút. Vì giờ đây, chàng đã biết cách tạo ra sự may mắn, vì thế chàng không giữ lấy nó làm bí mật cho riêng mình. Thất bại và cơ hội này quá lớn - sẽ không bao giờ có một dịp nào như thế này nữa.
Sid đứng yên lặng suy nghĩ. Tôi đã có được cửa hàng thứ hai, thứ ba, rối thứ tư, và cứ thế. Nhưng ta chưa hề nhìn thấy rễ của cây bốn lá nào trong khu rừng này cả.
Ngước lên nhìn trời, bỗng tầm mắt chàng thấy thấp thoáng một đỉnh núi rất cao từ phía xa. - Thì ra chuyện là như vậy. Một không khí im lặng bao trùm cả khu vườn, không ai nói với ai lời nào.
"Đây có vẻ là một nơi thích hợp đây" - chàng thầm nghĩ. Nott ngồi xuống bên bờ hồ uống một ngụm nước trong khi con ngựa đen uống lấy uống để dòng nước trong lành. - Đúng vậy, anh bạn thơ ấu của tôi.