Một giấc ngủ ngon vào buổi tối là vô cùng quan trọng. Chúng ta, với giọng sung sướng: “Không cần đâu, tôi đã nhớ rồi. Nếu họ giới thiệu tên nhanh quá, bạn có thể đề nghị họ nói lại rõ ràng.
Ở điểm này, phải nói rằng tôi không có một trí nhớ phi thường, tôi chỉ là người bình thường, thông minh ở mức trung bình. Hai cảm giác này sẽ nhắc bạn cất ví tiền trong ngăn bàn. Nếu bạn làm như vậy thì khi bạn cần đến bản báo cáo này, bạn sẽ phải xem xét thật kĩ tất cả các bản báo cáo đã lưu cho đến khi bạn vô tình tìm thấy nó.
Đó là một cách tưởng tượng thật buồn cười. Nếu bạn tình cờ gặp người đàn ông có hàng ria mép nhỏ, màu đen thì chắc hẳn bạn sẽ liên tưởng đến Charlie Chaplin. Khi những đứa trẻ đáng yêu nói những câu này, chúng ta sẽ cảm thấy buồn cười, nhưng khi chúng ta cũng nói những câu này thì…tất cả những ấn tượng tốt đẹp chúng ta đã gây dựng được đều bị tiêu tan.
Lần cuối luyện bài tập này chúng ta sẽ thực hiện nhanh hơn một chút. Chỉ khi ta thật sự mong muốn thì ta mới có thể học. Phải thừa nhận rằng thật khó làm được điều này khi đang nói chuyện với một ai đó.
Coi nó như một đoạn văn bản mà bạn không bắt buộc phải đọc, nhưng bạn chọn đọc nó vì nó khiến bạn thích thú. Mức điểm trung bình là từ 25 đến 60. Nghe là thụ động, trong khi viết là chủ động.
Điều này sẽ nhắc nhở bạn nhớ rằng “i” phải viết trước. John Fitzgerald Kennedy không phải là người phát minh ra kĩ thuật này nhưng mọi người lại nhớ tên của ông vì điều này. Chúng ta được gì? Ta được các chữ cái của chữ CAT (Carl và Tina – CaT).
Nếu bạn đặt chìa khóa trên ghế xô-pha, hãy hình dung rằng những chiếc chìa khóa này chính là loại mực màu đỏ dùng để sơn màu cho chiếc ghế xô-pha. Khi chứng kiến điều này, chúng tôi nghĩ rằng đó là một điều “hết sức kinh ngạc”, “không thể tưởng tượng được”. Hãy tập thói quen để chì khóa vào một nơi xác định như cái bát, rổ sứ hay treo chúng bên cạnh cửa ra vào.
“Sophia à, tôi vừa nhìn thấy cô ăn đào, liệu cô có còn giữ hạt đào lại không? Tôi có một thú vui là sưu tầm hạt đào trong phòng khách. Nếu trên đường có tới mười điểm đèn giao thông, con đường đó sẽ trở nên dài hơn và khiến bạn bực mình. Hãy để ý khi chiếc xe đang phóng trên đường với bốn quả cam.
Bố tôi rất lười sửa các lỗi sai mà ông mắc phải. Làm thế nào để có thể chinh phục được hết đống sách vở đó đây? Như bất kỳ một cuộc hành trình nào, chúng ta hãy làm từng bước một. Nếu vậy, tại sao chúng ta lại đưa ra giả thiết là chúng ta chỉ nhớ kém trong một lĩnh vực nào đó.
Chúng ta vào thang máy, ấn số 22, và khi đến tầng 22, cánh cửa thang máy mở ra, bạn hãy nhìn xem ai đang đứng đó: Khi nhận được điểm SAT, bạn không thể vì nó mà không muốn sống nữa. Thậm chí bạn còn có thể dùng tay “sờ” vào thân ướt nhẹp và nhầy nhụa của nó.