Futunaria

Nửa đêm vào phòng đụ 2 cô chị xinh đẹp

  • #1
  • #2
  • #3
  • Thấy rõ bi hài kịch của con người khi luôn đầy khiếm khuyết mà lại luôn đòi hỏi sự hoàn hảo ở người khác, hoặc tự đòi hỏi sự hoàn hảo của mình trong đơn độc. Được thiên tài cảm ơn, sướng nhé. Ta cũng được đi câu.

    Nếu họ chưa đạt đến tầm cao, chả nhẽ cứ bỏ mặc họ mà đi một mình. Tôi gồng mặt để vẻ lạnh tanh vô cảm xa xăm không bị biến dạng. Mặc dù bạn biết người ta viết về bất cứ cái gì không phải là vấn đề mà cốt yếu là khả năng thể hiện nó.

    Cái bệnh của tôi bố mẹ đã hết thuốc chữa. Ai theo thì sống, ai chống thì chết. Bạn cứ ăn và thấy nuốt được.

    Bác không rõ cháu đi đâu. Tôi đỗ đại học, không tính điểm cộng do bác chuyển hộ khẩu cho từ Hà Nội về khu vực ưu tiên thì thừa ra năm điểm rưỡi. Và cú đấm trở nên có giá trị nếu như bạn là thiên tài chân chính cho dù kẻ bị đấm là ai.

    Nhưng trong tiềm thức, trong bản năng thường xuất hiện những cơn đói da. Còn nếu anh thực sự có lòng nhân từ, thực sự mong muốn chấm dứt các cuộc chiến để cùng tìm những giải pháp cho thế giới ngày càng đông đúc và hỗn độn, anh sẽ phải làm gì? Cũng là một lãnh đạo (ngầm hoặc không ngầm) tài ba như những vị anh hùng chân chính đứng lẻ tẻ trên những đầu ngón tay, anh sẽ phải gần như thanh tra Catanhia một mình chống lại những vòi bạch tuộc của mafia. Hoặc là nằm đó mặc nỗi tuyệt vọng đè lấp cơn đói khát cho đến khi nào chết.

    Cháu bảo: Để cho đẹp ạ. Đôi lúc tôi cũng rờn rợn mấy thứ dự cảm vu vơ của mình. Cảm giác sợ hãi, đau đớn hay tuyệt vọng tột cùng cũng là một khoái cảm.

    Rồi tôi đổ nước vào đống tro tàn. Rung động và cộng hưởng rung động mới là giá trị có ích, có ý nghĩa cao cấp nhất của đời sống. Ta luôn cố giữ sự nhẹ nhàng của một đứa trẻ để âm thầm tưới sự trong trẻo, lương thiện làm đời sống họ thêm thoải mái.

    Chúng tôi đi thay quần áo. Giải trình thế nào đây? Biển số xe không còn nhớ. Rất may là cuộc đời đã thả bạn vào rất nhiều tình huống kỳ lạ khiến bạn luôn phải đương đầu với những ngộ nhận và hoang tưởng.

    Thế là sáng xách xe đi rồi lẻn về nhà ngủ hoặc viết. Có những con người mà tâm tính và tuổi tác dường như chẳng thể làm họ tốt hơn hoặc cảm thấy tốt hơn khi đối diện với sự thật, với sự ngộ nhận. Cái kiểu luôn muốn giải quyết được sự việc trước khi nó xảy ra.

    Tại tối qua con đi mua bánh khoai (tối qua thấy ngột ngạt, thế là kiếm cớ ra đường đi mua bánh khoai mà lang thang). Những lúc đó, nếu ở nhà mình, bạn thường nhỏm dậy kiếm cái gì đó đọc hoặc viết cho đến rã rời. Mà bác ta có tin hay không chẳng phải vấn đề then chốt.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap