Tôi nắm chặt và quay mạnh quả nắm rồi bước vào, tiến thẳng lại người đó mà ưởn ngực, quả quyết, trang trọng, tươi cười chào: "Kính ông Smith, tôi là John R. Sau nhờ được ông bà Loftin dắt tôi về nuôi tại trại ruộng, cách tỉnh độ 13 cây số. Ông ta hỏi: "Vậy giấy tờ về những việc bỏ dở, bác sĩ để đâu?".
Bỗng nhiên, ông Brandwine đứng phắt dậy, gạt chai sữa cho rơi mạnh vào chậu sứ rửa tay mà la lớn lên rằng: "Đừng có than tiếc chỗ sữa đổ" [16]. Rồi thì bức điện tín tới. Nếu hết thảy những người làm ăn học được bài ấy thì con số người chết vì bệnh huyết áp đang quá tăng, chỉ hôm trước hôm sau sẽ giảm liền.
Bạn tôi cắt thịt có vụng về không, tôi không thấy, mà nếu có thấy cũng không cần biết. Họ hiểu công việc của họ chứ! Họ cắm trại núi này 60 năm rồi. Ông Léon Shimkin kể chuyện mình như sau này: "Trong 15 năm, tôi phải bỏ một nửa thời gian làm việc để họp hội nghị và bàn cãi về các vấn đề làm ăn.
500 dặm mà không thấy bệnh khác chút chi, phải không? Ba biết vậy vì chính con làm cho con sinh bệnh. Nó huỷ dung nhan họ, làm cho hai hàm răng nghiến chặt lại, làm cho nét nhăn hiện lên mặt. Nếu đó là ý kiến của bạn thì bạn có quyền giữ nó.
Nhờ vậy, ông có thể làm việc đến nửa đêm. Chung quanh ta toàn là những bí mật. Không hợp với sở thích của ta thì ta nổi khùng lên".
Luyện cho có một lòng ham sâu xa, nhiệt liệt, muốn hiểu rõ những quy tắc thắng ưu tư. Ta tự chỉ trích và nghiêm khắc với ta đi. Kết quả thiệt lạ lùng và mỹ mãn: chương trình nghị sự rõ ràng quá, ngày nào xong việc ngày ấy.
Bà khuyên thế này: "Ralph ơi, bọn đó sẽ không hành hạ con, không gọi là "thằng mồ côi thò lò mũi xanh" nữa, nếu con nghĩ tới chúng và tìm cách giúp chúng". Không bao giờ tôi quên được hôm tôi bắt đầu nhận việc. Tới chuyện của ông H.
Họ hăng hái quyết định bôi nhọ và hãm hại Peary tới nỗi nếu không có lệnh trực tiếp của Tổng thống Mc. "Xin Chúa dắt con bước. Ông lão người Đức đã dại mà tranh luận với các bạn về chính trị.
Xin chân thành cám ơn bác Vvn và xin gởi phiên bản mới đến các bạn khoái. Nếu đó là ý kiến của bạn thì bạn có quyền giữ nó. Nếu hôm sau không bán được đủ số thì vé đọng lại đó sẽ cộng vào chương trình hôm sau nữa.
Ta chỉ lo tới hôm nay thôi cũng đủ khổ rồi". Vậy nguyên nhân của chứng thần kinh thác loạn là gì? Không ai biết được đủ hết. Đến lúc khám bệnh, câu đầu tiên bác sĩ hỏi bạn tôi là câu nầy: "Ông ưu tư nỗi gì mà đến tình trạng ấy?" Và ông khuyên: "Nếu ông không quẳng gánh lo đi thì ông còn nhiền biến chứng khác như đau tim, vị ung và tiểu đường.