Bởi họ đều có một điểm chung là sự nhiệt tình, hào hứng hết mình trong công việc lẫn khi trò chuyện. Và như vậy, bạn đã biết cách để phá vỡ tảng băng trong lần đầu trò chuyện rồi chứ? Làm thế nào nhỉ? Rất đơn giản, hãy tạo nên một không khí thoải mái và thân thiện nhất. Tất cả chúng tôi đều bị sốc, vài người thổ lộ nỗi bàng hoàng.
Nhạy bén đặt ra những câu hỏi thú vị. Như họ đã từng là những viên ngọc sáng chói ra sao, con cái của họ thành đạt thế nào… Ở tang lễ, bạn không cần quá băn khoăn trăn trở mình nên nói những gì. Hai là, trước khi bắt đầu phải nghĩ mình sẽ nói gì.
Đi đâu anh ấy cũng hay muốn chụp chọt một cái gì đó. Điều này làm tôi chợt nhớ đến một câu chuyện vui nhỏ. Chúng ta quên toàn bộ câu chuyện này đi và chúng em không bao giờ tái phạm nữa, được không thưa thầy?
Muốn làm được điều này, không còn cách nào khác hơn là phải biết lắng nghe. Sự khôi hài là một trong bốn yếu tố quan trọng để anh thu hút khán giả và cả tôi nữa. Lá thư này dài đến mấy trang liền và kết thúc bằng một lời xin lỗi Xin cậu thứ lỗi vì tớ đã viết dài như vậy.
Larry, một cuộc gọi khẩn ở đường dây số một. Đừng bao giờ tỏ vẻ cuống quít sợ sệt hay phẫn uất bực bội. Khi ấy tôi đã rời khỏi Brooklyn và ở nhờ nhà một người chú, chú Jack.
Thậm chí trong những vấn đề thuộc lĩnh vực tinh thông của mình, Kissinger vẫn hỏi người đối diện: Bạn nghĩ gì về vấn đề này? Boom-Boom rất hài lòng, ông ta chờ tôi ở xe và nhìn tôi với đôi mắt nhấp nháy: Chào chàng trai! Anh tuyệt lắm! Tôi chỉ là một nhà chính trị!!
Tôi nghĩ nên kể cho anh nghe câu chuyện này. Cho tới giờ tôi cũng không nhớ hết hôm đó chúng tôi đã bình luận bao nhiêu sự kiện. Bởi một lý do là Truman rất giỏi nói về chính trị.
Tôi hy vọng tất cả chúng ta đều không gặp tình trạng đó. Anh hãy thế chỗ anh ấy!. Anh tạo nên một không khí thoải mái thân thiện cho chính anh và cả cho khán giả.
Họ không thể chờ thêm được nữa. Chúng tôi chỉ có những chiếc ghế phối cảnh với một tấm bản đồ treo trên tường. Tôi còn nhớ khi lần đầu thực hiện một buổi trò chuyện trên truyền hình, tôi đã run và hồi hộp như thế nào…
Nó muốn trở thành một người giống như anh. Nếu không, người ta sẽ không có ấn tượng gì sau khi trò chuyện với bạn và sự hiện diện của bạn hoàn toàn mờ nhạt. Nhất là, mọi người sẽ nghĩ gì khi một tiến sĩ học cao hiểu rộng ở một trường trung học lại sơ ý như thế?