Vậy cậu đã làm gì để ổn định trở lại? Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị! - James! - Jack bắt đầu ngay khi James bước vào phòng.
Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên. Trước tiên, cậu có thể thẳng thắn nói cho tôi biết những gì cậu nắm được khi tôi giao việc cho cậu lần trước không? - Cảm ơn ông, - James khẽ đáp.
Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không. Công việc được giải quyết một cách trôi chảy, không khí làm việc trong bộ phận của anh ngày càng phấn khởi, chan hòa vui vẻ.
- Chẳng có lý do gì mà cậu phải làm lại từ đầu cả. - Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc. Họ nói: "Giá như tôi biết điều này sớm hơn!"; "Những triết lý hữu ích này sẽ làm thay đổi cả cuộc đời tôi!" hay "Tại sao người ta không dạy những điều này trong chương trình thạc sĩ nhỉ!" Nhưng câu nói mà tôi thường nghe nhất là: "Chắc chắn mọi nhà quản lý sẽ gặt hái được rất nhiều điều bổ ích từ những triết lý đơn giản này.
Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau. Nhưng giờ đây, chính anh cũng đang xem xét lại triết lý cổ điển đó. - Không đơn giản đâu.
Khi giao việc, nên kiểm tra để xem xét tình hình thực hiện công việc và hướng dẫn nếu cần thiết. Nhưng sau đó cậu vẫn có thể nói hết cho tớ nghe mà. Nếu công việc cứ trôi chảy thế này thì anh sẽ mau chóng được khen ngợi, thậm chí có thể là được thăng tiến nữa.
Sự việc vỡ lở, sắp tới hẳn tớ phải tốn nhiều công sức để khắc phục hậu quả này. Thế nhưng làm thế nào có thể xác định phạm vi thẩm quyền cho các nhân viên của mình? Phải chăng cũng có nhiều mức độ, phạm vi thẩm quyền khác nhau? Anh nghĩ đến Josh và Jennifer, và về những công việc mà anh sẽ giao cho các nhân viên của mình. Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy.
Thật ra, đó chỉ là những điều hết sức bình thường trong cuộc sống, nhưng lại khiến gia đình họ cảm thấy rất vui và hạnh phúc. - Khoan đã, - Jones vừa nói vừa giơ tay ra chặn lại. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.
Tớ muốn xác định những điều cần cải thiện, phát huy những điều tốt đẹp và khen ngợi thành quả của nhân viên. Thế nhưng khi báo cáo kết quả, tớ suýt đánh rơi cái gạt tàn thuốc khi nghe cô ấy báo cáo về những điều đã cam kết nhưng lại không nằm trong thẩm quyền của mình, đồng thời còn tự ý liên hệ với những người hoàn toàn không nên đặt mối quan hệ. Đối với Jessica, sau tất cả những nỗ lực mà cô đã đặt vào dự án này, đó là một điều vô cùng tệ hại.
Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn. - Bất cứ điều gì cần làm sao? Thật ra, chẳng phải họ phụ thuộc vào nhau đến mức có cùng mọi chọn lựa.