Rồi chúng tôi quỳ xuống và cầu Đức Chúa Cha thương yêu, che chở. Chúng ta, ai cũng cần tri kỷ". Tôi không tự chủ được tư tưởng.
Như vậy luôn tám tuần lễ. Chỗ sữa này chảy mất hết và các trò có thể thấy nó đang chui ra đường mương; bây giờ các trò có dằn vật và bức tóc cũng không thể nào thu lại được một giọt. Do kinh nghiệm, tôi cũng biết rằng giao quyền cho những người không xứng đáng tai hại lắm.
Hãy làm cho những đường nhăn trên trán hay ở góc miệng dãn ra mỗi ngày hai làn. Hơn nữa, lại có thì giờ để nghỉ ngơi và đi dạo phố. Ông nhồi bông gòn vào lỗ tai để khỏi nghe tiếng động và để bộ thần kinh được yên tĩnh.
Bà xin nhà ngân hàng một tập chi phiếu, cho đứa con gái chín tuổi của bà. Tôi nhăn nhó càu nhàu mất ngủ và như vừa mới nói, tôi muốn loạn óc. Một người nữa công nhiên bỏ Chúa khi Chúa sắp phải tử hình và còn thề lại ba lần rằng y không hề quen biết Chúa bao giờ, hai người phản bội trong số 12 người bạn.
Tự hỏi: "Theo luật trung bình, có bao nhiêu phần chắc chắn rằng tai nạn mà mình đương lo đó sẽ không bao giờ xảy ra". Đừng đương hành động mà ngừng để xem xét lại nữa. Tôi đã chữa được mấy trăm người.
Đại tướng Marshall cũng vẫn theo phương pháp đó, trong thời đại chiến, khi ông làm Tổng tư lệnh quân đội Hoa kỳ. Chắc chắn nhiều độc giả cũng đầy nghị lực và năng lực tiềm tàng như cô Olga K Jarvey ở Coeur d'Alène. Dùng một người thông ngôn để rán giảng cho y thì chỉ làm cho y thêm nổi giận và có thể đưa tôi đến chỗ chết được, vì y tính vốn độc ác lắm, sẽ không cho tôi giảng giải gì hết mà giam ngay tôi vào "nhà cầu".
000 lần giá tiền cuốn sách nữa. Họ bị đè bẹp dưới sức nặng của những lo lắng về quá khứ lẫn với tương lai. Người bệnh thử làm theo, không phải một lần mà nhiều lần, nhưng lần nào cũng thấy tinh thần khoan khoái hơn, còn cơ thể thì tất nhiên là mỏi nhừ.
Tôi đã mua những vết chân đó tại viện Bảo tàng Peabody của Đại học đường Yale và tôi còn giữ bức thư của viên bảo quản, cam đoan những vết chân đó có từ 180 triệu năm nay. Vậy thì ta không có gì đáng than. Suốt đời ông ta không bao giờ được ngủ trọn đêm!
Hơn nữa, nếu chúng ta tới mức phủ nhận sự thực đau đớn và lùi về một thế giới ảo mộng do ta tưởng tượng, thì ta mất thăng bằng rồi. Mặc dù vậy tôi cũng lo rằng nếu tụi Lùn tìm ra thì tôi sẽ khốn đốn với chúng chớ chẳng chi. Thứ thật, chẳng thà bắt tôi ăn thịt voi, thịt sấu chấm muối trong một không khí hoà thuận còn hơn là cho tôi ăn nem công chả phượng mà bắt phải nghe những lời la rầy của chị.
Trước hết, bạn thấy mình tập được một phương pháp giáo dục vừa lý thú vừa quý vô giá. Khi ông ngồi viết sách tại bàn giấy, tiếng máy sưởi điện ở trong phòng làm cho ông nhức đầu đến muốn điên. Rồi tôi nhắm mắt lại, nghe hơi phì từ vói ra.