Watson hướng về phía danh sách và tạo ra một hình ảnh như thế này: Trong thành công của Watson, có một phần may mắn. Watson (và bất cứ nhà quản lý nào) cần tạo ra những phương thức nền tảng nói cách khác là những công cụ sẽ quản lý thay vì cá nhân nào đó quản lý.
Đó là khu nhà vườn nằm ở một vùng đất trũng với núi đồi lô nhô vây quanh. Ông đã tự nhiên trong lòng vì con người mà hình thành nên vô số thuật lãnh đạo và cuối cùng là đạo lý của nhà lãnh đạo. Thomas Watson đã tham gia vào công cuộc khổng lồ đó, không chậm trễ và tiên phong.
Watson bắt đầu chú ý khi cầm trong tay báo cáo của James Bryce từ phòng thí nghiệm, rằng các ống chân không có thể dùng được cho IBM và nó cho phép tính toán hàng ngàn phép tính trong một giây. Ông đã từng bị giằng xé bởi những cơn buồn chán và có lần ông đã bật khóc vì ý nghĩ người cha tàn bạo của ông muốn ông làm việc cho IBM và thậm chí còn muốn ông điều hành cả một công ty lớn như vậy. Không thấy ông trình bày gì về luận cứ khoa học của chính sách này nhưng có thể đoán được đó một cảm nhận về nhịp sống của con người, từ khi thức dậy cho đến Mặt trời lặn, cùng sự tính toán với những giờ nghỉ.
Người đàn ông quyền uy trong công ty, trong mắt công chúng và là cha của bốn người con đã thấy mình bất lực như thế nào khi để bậc thân mẫu của mình ra đi không phải vì tuổi tác tự nhiên mà vì mắc bệnh viêm phổi. Tuy lúc này ông đã rời vị trí đó, nhưng dự án này đã dẫn đến quả bom nguyên tử đầu tiên trên thế giới. Watson diễn giải về quan sát chủ động, có mục tiêu.
Khách hàng có thể bắt đầu với những chiếc máy vi tính nhỏ và nâng cấp khi nhu cầu tăng lên, thậm chí có thể lấy những phần mềm cũ tương thích với chúng. Cái chết của bà, có thể khiến ông suy tư về sự quý giá của sức khỏe và khả năng có giới hạn của tiền bạc. Bạn đang gặp những sai lầm phổ biến.
Nói cách khác, ông đã đặt một tầm nhìn cho IBM trên con đường này khi cùng Đại học Harvard nghiên cứu chế tạo máy tính điện tử. Một loại máy xử lý thẻ đục lỗ lần đầu tiên cho phép tính phép nhân và phép chia. Watson là trường hợp tự tìm đường đi và cách thức của ông là đối diện với thất bại.
Chàng trai quậy phá này đã mua vui bằng việc uống rượu và nhảy thay cho những buổi đến lớp Tờ Time viết tiếp về nhân vật gây ảnh hưởng lên thế giới. Đó làlý do nhiều người đã điên đầu vì những thất bạitriền miên của cha. Maney không thể khẳng định Watson bị đuổi việc hay tự ra đi sau đó.
Những ai ưa thích kỹ năng và ứng dụng nghệ thuật quản trị có lẽ chờ đợi nhiều từ câu chuyện Watson làm ra gã khổng lồ của thế giới như Time đã gọi IBM vào năm 1982. Bằng cách đăng ký sáng chế và giữ độc quyền khai thác, Watson giữ cho công ty luôn đi trước các đối thủ cùng ngành. Đến lượt Gerstner, nhà quản lý này đã chi đến con số kỷ lục là 25% chi tiêu cho nghiên cứu và phát triển.
Quan điểm đặt nhân viên vào vị trí trung tâm sự nghiệp khá mới so với bối cảnh ông chủ chỉ huy vào thời kỳ đó. Nghi ngại này có lý của nó bởi lẽ thức ăn thì dứt khoát không phải là máy chủ. Nhưng vào những thời điểm quan trọng, ông vẫn thường dùng phương pháp trực quan.
Sau khi rời trường đại học, Tom vào làm việc cho bộ phận bán hàng của IBM dù ông không thích lắm. Giao du rộng là việc Watson làm trong suốt cuộc đời. Watson nói đến thuyết cỗ xe ngựa: