Bạn thừa nhận rằng tôi đã chọn ví dụ đó không phải vì nó có lợi đặc biệt cho thuyết của tôi chứ? Khi thử làm rồi mới thấy sự gắng sức đó không phải ít đâu vì cần hy sinh một chút. Không có gì giản tiện hơn.
Không yêu văn chương không phải là một tội, cũng không phải là dấu hiệu của sự ngu dốt. Thành thử chúng tôi không thể . Khoảng một giờ sau, bạn mới cảm thấy có thể ngồi dậy và ăn một chút, rồi bạn ngồi dậy ăn.
Nhưng bạn đừng thất vọng. Chắc là bạn muốn tin rằng hạnh phúc không sao đạt được. Sự thành công của đời thầy tuỳ thuộc nó.
Ý muốn đó có nhiều tên. Không ăn cắp nó được. Tôi sợ những lời khuyên của tôi có giọng dạy đời và đường đột quá.
Nếu tập đó gây cho bạn ý thích đó thì tôi khuyên bạn mới bắt đầu hãy làm quen với thể loại tự sự đã. Mà thái độ của thầy là điều quan trọng nhất. Ông thức dậy lúc 9 giờ, điểm tâm từ 9 giờ 7 phút đến 9 giờ 9 phút rưỡi rồi khoá cửa ra đi.
Sau khi đã suốt ngày gắng sức lo cơm, áo, tự nhiên óc ta muốn suy nghĩ. Y có thể không bao giờ tới thành La Mecque. Bạn lựa một thời đại hoặc một đầu đề, hoặc một tác giả thôi.
Y có thể không bao giờ tới thành La Mecque. Tôi không cần biết bạn tập trung tư tưởng vào cái gì, miễn bạn chịu luyện cái bộ máy suy nghĩ của bạn là được. Loại sách để học đó ở Luân Đôn không thiếu gì.
Đó, thái độ của thầy phải như vậy. Đó, thái độ của thầy phải như vậy. Nên nhớ bản tính con người, nhất là bản tính của bạn.
Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui. Tôi đã nghe một bà vợ đau đớn, bực tức nói: "Nhà tôi cứ đúng tám giờ là dắt chó đi chơi, và đúng 9 giờ 15 là đọc sách. Phần đông chúng ta không ra khỏi châu thành chúng ta ở, cũng không chịu kêu xe lại công ty du lịch hỏi giá tiền một cuộc du hành tới La Mecque.
Nhưng việc không dễ đâu ban nhé. Nó ngắn quá đi thôi. Ra khỏi nơi mình ở cũng là khá rồi đấy.