Martin Luther King Jr. Khi thị trưởng Cuomo nhấn mạnh điều này, ông đã làm cho tôi phải suy nghĩ. Jack ngồi bệt xuống đất, đọc hàng giờ liền để biết đặc trưng của từng quyển sách giáo khoa, và nói đi nói lại những câu chào mời.
Anh ấy trả lời: Một người tên Boom-Boom Giorno điện thoại cho tôi. Giọng nói rất quan trọng vì nó thể hiện một phần nào đó con người bạn, sự khác biệt của bạn với người khác. Nếu ngồi cạnh tôi trong buổi hội nghị hôm ấy, có thể bạn cũng rút ra kết luận như vậy.
Thêm vào việc nên tránh những từ ngữ thời thượng, bạn cũng nên đừng ham dùng lối nói trên trời dưới đất nghe có vẻ hấp dẫn nhưng kỳ thực lại chẳng giúp người khác thích thú gì. Và Frank đã làm như vậy thật. Vì dường như cô ấy chỉ thích hỏi, hỏi và hỏi.
Anh luôn quan tâm đến thời sự, luôn đi đầu trong những phong trào từ thiện. Tôi thấy mọi chuyện đều do tàu ngầm Đức gây ra cả. Vậy thì, bạn sẽ đưa số tiền đó cho ai?!
Anh ấy nói năng không chút tự nhiên. Vậy là bạn thành công! Ở nơi công cộng, bạn nên nhớ rằng không phải ai cũng là một chuyên gia hiểu biết, vì vậy chớ đưa ra những vấn đề ra vẻ trí thức cao siêu hay đòi hỏi người đối diện phải trả lời rốt ráo, khoa học.
Chúng tôi trò chuyện rất thân mật và vui vẻ về cuộc sống. Tôi đã được nghe kể một câu chuyện thú vị ở Washington về tổng thống Calvin Coolidge. • Họ luôn nhìn mọi việc với một quan điểm mới, một khía cạnh mới.
Hãy thử chọn một cái tên khác hay hơn xem. Trước khi bắt đầu bài nói của mình, hãy điều chỉnh micro cho phù hợp với bạn nhất. Đừng quên ghi âm giọng nói của chính mình.
Hầu hết những người thành đạt trong xã hội đều là những người ăn nói thành công. Đây là một ca khúc nổi tiếng vào thời niên thiếu của tôi. (Việc gặp ông giám đốc Marshall Simmonds cũng do tình cờ chứ tôi đâu có quen biết gì ông ta.
Tất cả đều nhạt nhòe trong cơn bão tuyết, căng mắt ra nhìn vẫn chỉ thấy một nhóm người loanh quanh với một vật gì tròn tròn. Nhưng không phải ai cũng tốt bụng như thế. Tôi luôn nhìn người đối diện đang trò chuyện một cách thật tự nhiên để thể hiện sự quan tâm đến họ.
Chúng diễn ra ở những nơi đắt đỏ và người ta ào ào tới đó. Tôi bắt máy lên: Xin chào. Rồi Rogers nói thêm: Dĩ nhiên các bạn sẽ thắc mắc làm thế nào mà tôi đun nóng Đại Tây Dương lên đến 212 độ Fahrenheit được.