Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". Nhưng từ khi làm quản lý, anh không chỉ phải hoàn tất công việc của mình mà còn có trách nhiệm đối với hiệu quả làm việc của các nhân viên cấp dưới, theo đúng yêu cầu của công ty. James lắng nghe rồi nhắc lại những gì anh đã hiểu và không quên hỏi Jack: "Tôi nói vậy có đúng ý ông không?".
Trước tình trạng đó, sếp của James bảo anh nên giao bớt việc cho các nhân viên cấp dưới. Khi giao việc, tớ cũng làm những việc cần thiết như thường lệ. Hàng chục những câu hỏi đua nhau xuất hiện trong đầu James.
"À phải rồi!", James vừa lẩm bẩm vừa viết thêm một ghi chú khác: Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình.
Mọi người lại thấy anh mỉm cười. Càng ngày anh càng cảm thấy Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian.
Họ là một đôi khắng khít trong học tập lẫn khi chơi thể thao. Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế. Tối đó, anh tạt qua siêu thị và mua một bó hoa lili thật tươi tặng vợ.
Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. Đó quả là một câu nói hay. Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy.
Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng. - Lại có rắc rối rồi cậu ạ, - James nói ngay khi bước vào phòng của Jones. Tớ biết cậu có khả năng đánh giá con người rất tốt.
Tớ vẫn không thể hiểu được. Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác. Tôi gọi cậu vì muốn trao đổi với cậu vài điều về dự án vừa rồi tôi đã giao cho cậu.
- Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. Thế nhưng làm thế nào có thể xác định phạm vi thẩm quyền cho các nhân viên của mình? Phải chăng cũng có nhiều mức độ, phạm vi thẩm quyền khác nhau? Anh nghĩ đến Josh và Jennifer, và về những công việc mà anh sẽ giao cho các nhân viên của mình. Thói quen nghiện cà phê nhằm chống lại tình trạng căng thẳng liên tục trong công việc khiến anh vô cùng đuối sức và rất hay bực bội, cáu kỉnh.
Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian. Đã đến lúc cần tìm đến Jones. Để thay đổi không khí, James bật đĩa nhạc yêu thích của mình lên.