Futunaria

Phang em đồng nghiệp trên ghế tình yêu

  • #1
  • #2
  • #3
  • Carrier nói: "Khi tôi ngó thẳng vào sự chẳng may nhất, tức thì tôi tìm lại được sự bình tĩnh đã mất trong những ngày trước; từ đó tôi suy nghĩ được". Nhưng rồi sao nữa?" Rồi thì chắc chắn là mình phải đi kiếm việc làm. Nhất là các ông lớn tuổi, thích được khuyên bọn thiếu niên.

    Hăng hái thi hành quyết định đó và đừng lo nghĩ về kết quả. 000 lần giá tiền cuốn sách nữa. Người bạn tôi đã được tực tiếp nói chuyện với một bà đã theo học trong chín năm không nghỉ buổi nào.

    Ông biết nếu để thất vọng đè bẹo thì ông thành một người vô ích, vô ích cho cả chủ nợ của ông nữa. Nếu bạn bị chứng mất ngủ, bạn nên mua cuốn sách của bác sĩ Fink, vừa nói trên kia. Trên đường tới phòng mổ, bà đọc lại một màn kịch bà đã diễn.

    Nếu bỏ phòng của tôi ở hội Thanh niên theo Thiên Chúa Giáo mà đi chắc bị bắt và bị đem bắn liền. Tôi đau một chứng kỳ dị mà nguyên nhân chỉ là ưu phiên chứ không có chi khác. Vậy tại sao ta không cầu nguyện? Gọi là Thượng Đế, hoặc Phật, hoặc Thánh, sao cũng được hết.

    Nhưng sau tôi nhận thấy rằng tôi khùng. Mỗi tuần bà phát tiền cho nó tiêu vặt. Chúng tôi bơ vơ trong tỉnh.

    Cách đây mấy năm, khi tới một vùng hẻo lánh miền Floride, tôi đã làm quen với một trại chủ. Có lẽ ông già đó chẳng coi những phỉ báng ông vào đâu. Họ ăn rồi, bàn tán hàng giờ về những kinh nghiệm trong ngày.

    Người nhà tôi thu xếp cho tôi được rảnh tối thứ bảy, vì biết tôi bỏ ra một phần buổi tối để tự xét mình, soát lại và tự phê bình hành vi trong tuần lễ. Nên nhớ rằng: "Đời người như bóng câu, hơi đâu mà ngĩ tới những chuyện nhỏ nhen, không đáng kể". Năm 1942, ông đang ở Trung Hoa khi quân Nhật chiếm Thượng Hải.

    Một hôm các sĩ quan thấy ông khóc, liền hỏi duyên cớ. Tròng mắt họ luôn luôn đưa ngược lên. Vị bác sĩ săn sóc tôi chỉ khuyên có vài lời mà thay đổi hẳn đời tôi.

    Rán tỏ ra là một đạt nhân về vấn đề ấy. Vì vậy, ba tôi sống thêm 42 năm nữa, cho đến năm 1941, thọ được 89 tuổi. Tôi ghi những nơi mà vợ con binh lính có thể lại ở tạm và đáp những câu hỏi về gia quyến của họ.

    Nào là hầu hạ chúng khi chúng bị bệnh ban, bị quai bị, hoặc ho gà; nào là nuôi nấng chúng hàng năm, nào là giúp cho một đứa học trường thương mại, nào là gã chồng cho một đứa khác. Bạn có biết bọn người đó không? Bác sĩ William Menninger, một nhà chuyên môn trị bịnh thần kinh có danh trong quân đội hồi chiến tranh vừa rồi đã nói: "Trong quân đội, chúng tôi được biết rõ rằng lựa dùng người cho phù hợp với tài năng là điều rất quan trọng. Cũng có thể những tinh tú đó tự nhiên mà sinh, có thể chúng vẫn có từ hồi có thời gian và không gian vậy.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap