Bà tiếp: "Những người nào có ngân sách gia đình là những người thanh nhàn". Tôi bắt đầu lo không khéo đến phải bán hay đóng cửa xưởng chữa xe hơi của tôi. Vì nếu bạn lại thăm thì bà ta sẽ kể lể hàng giờ cho bạn nghe đã nuôi nấng gây dựng các cháu mình ra sao, khi họ còn nhỏ.
Kiếm cách nào bây giờ? Không có kinh nghiệm. Tôi rán chỉ cho ông ta rằng bức thư đó có thể sửa lại được, thì không cần đánh lại. Một cách thần hiệu để giải quyết những vấn đề rắc rối
Nhưng không bao giờ dì tỏ vẻ khó chịu ra nét mặt. Vợ con tôi khóc lóc mà tôi thì càng bị vùi sâu vào cảnh thất vọng. Hai ba ngày sau, ông lại nhận được bức thư nữa của thiếu phụ và bà ta quả quyết rằng, mặc dầu khéo che đậy thế nào đi nữa, ông cũng vẫn là một kẻ "dối trá, phản bội và khốn nạn".
Có đêm tôi đi đi lại lại trong phòng hằng giờ và muốn nhảy qua cửa sổ cho rồi đời". Muốn tìm được hạnh phúc thì chúng ta phải theo cách hiệu nghiệm đó. Trời u ám và lãnh lẽo.
Không có họ thì khó biết được đời tôi đã ra sao. Cuốn ấy nhan đề: Tư tưởng của một người có đoạn này: 000 người chỉ có một người bị sét đánh (nghĩa là phần rủi ro chỉ là 1/350.
Thực rõ ràng như mực đen trên giấy trắng. C Link kể trong cuốn Khám phá loại người. Nếu cứ ở tiệm giặt ủi, thì sau khi thân phụ ông mất, ông sẽ ra sao? Chắc chắn là phải thất bại và tiệm ông phải phát mãi.
Tôi gọi điện thoại ngay cho viên chủ bút tớ báo này, bắt phải đăng một bài cải chính, trong đó phải ghi những kết quả tôi đã thâu hoạch được do phương pháp giáo huấn của tôi - và lẽ cố nhiên, tôi cho việc nhạo báng này là một trọng tội. Sáng hôm sau, tôi vào hãng, viên đô đốc Nhật đã ngồi đó, miệng ngậm điếu thuốc. Bà nói: "Ông Carnegie, tôi thuật cho ông nghe một chuyện mà từ trước tới nay tôi chưa nói, cả với nhà tôi nữa.
Nói tóm lại: bắt chước những quân nhân Hoa Kỳ mà thường nghỉ ngơi; lấy trái tim bạn làm gương; nghỉ trước khi mệt tức là kéo dài quãng thời gian bạn thức, mỗi ngày thêm một giờ. Những bệnh đó không phải là tưởng tượng, tôi biết rõ vậy, vì chính tôi đã bị ung thư bao tử trong 12 năm trời. Lại hỏi một bác sĩ chuyên muôn trị mắt, ông mới hay cái sự thật đau đớn này: ông sắp đui.
Ông William James đã nói: "Những nhược điểm của ta giúp ta một cách không ngờ". Lạ lùng thay, bỗng tôi thấy tâm hồn bình tĩnh. Cuối ngày cô cộng lại xem được bao nhiêu tờ rồi cô rán bữa sau làm hơn số đó.
Công ty dầu xăng mà tôi làm chủ có một số xe và một số tài xế chuyên đi giao hàng. Xét về tâm lý, tôi tưởng khi nhận như vậy, nghị lực của ta không bị trói buộc nữa. Nhưng biết lợi dụng những thất thế mới là điều cần thiết.