Tái Bút: Có lẽ ông muốn biết đoạn trích sau này trong tờ báo Blankville và muốn truyền thanh nó trong đài của ông". Chịu không nổi họ! Họ đầy tự phụ, say mê về cái quan trọng của họ! Nực cười nhất là một số trong những kẻ đó lại được mọi người coi thuộc giới thượng lưu! Kẻ nào chỉ nói về mình thì chỉ nghĩ tới mình thôi. Khi ly dị Hoàng hậu Joséphine, vì cớ bà này không thể cho ông người kế tự, ông than thở cùng bà trước khi chia tay: "Sự phú quí vinh hoa của tôi, trần gian chưa từng thấy.
Ông bèn họp cả nhóm, rồi xin họ có nguyện vọng gì, cứ nói thẳng ra, không ngại chi hết, rồi ông sẽ hết sức làm cho họ vừa lòng. Phải, Eugénie cũng có thể kêu Trời như Job "Ghét của nào, Trời trao của đó". Nói chung, thì người mua phần nhiều sòng phẳng, chịu giữ lời.
Trong khi củi cháy lách tách trong lò sưởi, người ta mời tôi đánh bài bridge. Xin bạn nhớ kỹ rằng trên địa cầu này ai cũng có tính đó hết. Vì chính tôi cũng có khi thấy khó thi hành những điều tôi đã chỉ cho các bạn.
một đứa nhỏ! Cha có lỗi. Thanh niên bây giờ không biết thế nào là một ngôi nhà đẹp. Von Bulow đã biết chữa lỗi lại liền.
Xét lại sự kiện, là một phương pháp khoa học. Những lời đó không phải thốt ra như cái máy đâu, mà trái lại, có một giọng yêu mến thật thà. Tôi chỉ xin ông chỉ giùm tôi một điều thôi.
Khí giới đó chắc chắn có hiệu quả hơn hết cũng như nọc rắn hổ vậy, không ai thoát khỏi chết. Cái đó cũng đáng kể, phải không, ông?". Vậy muốn có hạnh phúc gia đình, quy tắc thứ hai là: "Bạn trăm năm của ta ra sao, ta chịu làm vậy, đừng có ý sửa đổi làm chi"
Chúng ta giận khi người ta bảo đồng hồ của chúng ta chậm, xe chúng ta cổ, điều đó đã đành, mà chúng ta còn giận khi người ta cho rằng những quan niệm của ta về ngôi Hỏa tinh, về công dụng của một vị thuốc, hoặc về văn minh Ai Cập là sai nữa. Charlesschwab, người tin cẩn của Andrew Carnegie, ông vua Thép, có một người đốc công để cho thợ làm không hết số công việc đã định. Rồi cậu viết một bức thư dài cho ông giáo cũ, thú nhận rằng chịu không nổi đời được nữa, chỉ muốn quyên sinh thôi.
Phải khéo léo, đừng khen bất ngờ quá, cho bà khỏi nghi. Tôi lại gõ cửa nữa: bà ta lại hiện ra, nhưng lần này để mạt sát chúng tôi và công ty chúng tôi. Nàng bỏ tiền đồ rực rỡ trên sân khấu để yên chữ vu quy.
- Tôi biết rằng hãng chúng tôi tính tiền rất đúng nhưng điều đó tôi không nói ra. Thỉnh thoảng phải biết nhịn người. Banh rổ là môn thể thao thích nhất của tôi mà tôi không có đủ bạn chơi.
Vậy mà biết bao người một đời lầm lẫn không chừa, không biết định luật đó. Bạn hãy xét mình coi đã bồi bổ được khuyết điểm nào và trong những dịp nào. Mà tâm hồn con đại lượng, cao thượng, trung trực biết bao! Trái tim nhỏ của con mênh mông như bình minh ló sau rặng đồi.