Futunaria

Quản lý nữ nuột như ngọc trinh thấy cậu nhân viên sắp cưới nên vắt kiệt cậu ta

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bạn lại cứ nằm xuống, thiêm thiếp triền miên giấc ngủ mà bạn gọi là cuộc sống của bạn đi. Sự mong mỏi mà không được thoả mãn có thể làm cho y luôn bứt rứt. Ông miễn cưỡng làm việc, càng trễ chừng nào cành hay; và vui vẻ đứng dậy ra về, càng sớm chừng nào càng tốt.

    Tôi không cần biết bạn tập trung tư tưởng vào cái gì, miễn bạn chịu luyện cái bộ máy suy nghĩ của bạn là được. Khi thử làm rồi mới thấy sự gắng sức đó không phải ít đâu vì cần hy sinh một chút. (Tôi biết sẽ có độc giả bất bình, trách tôi nói xấu công chức thành phố, nhưng tôi không thay đổi ý kiến vì tôi đã biết rõ thành Luân Đôn).

    Làm được một công việc mệt nhọc, lòng tự tin của bạn sẽ tăng lên. Vậy bạn phải tiến chầm chậm. Nó có thể phản bạn và làm bạn lạc lối đấy.

    Tiểu thuyết càng hay càng dễ đọc. Phân tích cảm giác ấy, ta sẽ thấy trước hết là một nỗi lo âu, bối rối, chờ đợi, ngóng trông, mong mỏi. Đó là trường hợp mà hoàn cảnh buộc bạn phải có năng lực rất cao để tự điều khiển một cách chuyên chế.

    Hai mươi bốn giờ đó là của bạn đấy, không có của cải nào quý hơn. Cái lợi lớn nhất của những kiệt tác đó là nó minh bạch một cách lạ lùng. mà trong khi làm việc, ông không cho bộ máy của mình chạy hết công suất của nó đâu.

    Như vậy còn ba buổi tối để thăm bạn hữu, vui thú gia đình, đọc sách tiêu khiển, hút thuốc, làm vườn, thơ thẩn và dự những cuộc thi của các báo. Tôi chỉ nhắc lại cho bạn đấy thôi. Bạn thừa nhận rằng tôi đã chọn ví dụ đó không phải vì nó có lợi đặc biệt cho thuyết của tôi chứ?

    Vậy mà người ta cứ bảo thời giờ là tiền bạc chứ. Nhưng quả là tôi có đọc, chứ không phải là không. Vậy bạn phải tiến chầm chậm.

    Bạn tự nhủ: "Ta phải ráng biết chút gì về cuộc cách mạng Pháp, về lịch sử hỏa xa hoặc những tác phẩm của John Keats (thi sĩ Anh ở thế kỷ 19)". Trong nhiều năm - đúng ra là cho tới khi tôi gần 40 tuổi - tuần lễ của tôi có bảy ngày. Chắc là bạn muốn tin rằng hạnh phúc không sao đạt được.

    Bạn sẽ nhìn kỹ từng nhạc cụ một và nghe thanh âm của nó; bạn sẽ biết một vài nhạc-cụ của Pháp khác của Anh ra sao, sao nhạc công này lãnh lương cao hơn nhạc công kia, mặc dầu nhạc cụ của họ không phải là thứ khó chơi như đàn vi-ô-lông. Thưa bạn, tôi nhiệt liệt lập lại rằng tôi viết cho bạn đấy. Nghĩ kỹ, ta sẽ thấy việc tạo hoá tiếp tế thời-gian cho ta quả là một phép mầu hiện ra hằng ngày.

    Ai là người trong chúng ta sống 24 giờ một ngày? Tôi nói sống đó, không phải là sống cho có, sống sao cũng được đâu. Nếu bạn muốn, thì bạn có thể mỗi giờ sống một đời sống mới được. Ta hăm hở chạy đón chuyến xe điện cuối cùng và khi đứng nghỉ ngơi để đợi xe, thì nó đi đi lại lại bên cạnh ta và hỏi ta: "Này anh, anh đã dùng tuổi xuân để làm gì? Và bây giờ anh đang làm gì?".

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap