- Lại có rắc rối rồi cậu ạ, - James nói ngay khi bước vào phòng của Jones. Và điều làm tôi ngạc nhiên nhất chính là phản ứng của rất nhiều học viên sau khi được học những bước đơn giản trong nghệ thuật ủy quyền. - Khởi đầu thì khá tốt.
Và tệ hơn là sự khác biệt này đang mỗi ngày một rõ rệt hơn! Thế nhưng tâm trạng vui vẻ của James chỉ tồn tại cho đến cuộc gặp gỡ với Josh vào ngày thứ tư. Và tôi đã nghe theo lời khuyên của họ.
Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết. - Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc. Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng.
Anh dành nhiều thời gian hơn cho từng nhân viên để đảm bảo họ hoàn toàn hiểu rõ công việc được giao. Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế. Chồng hồ sơ gần như đã được giải quyết hết.
Chắc chắn họ sẽ được lợi rất nhiều nếu am hiểu về nghệ thuật quản lý này. Khi nhìn thấy nụ cười bắt đầu nở trên môi James, Jones nói: Quả thật là đúng như thế, tất cả nhân viên cùng phòng với Jones đều cảm thấy như vậy.
Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian. - Cậu có rảnh không? - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian.
Lần này, trước khi tới văn phòng của Jones, James rẽ sang quán cà phê Starbuck's để mua hai ly Americano và hai chiếc bánh nướng. Tớ rất ghét những thứ đó. Thật ra, chẳng phải họ phụ thuộc vào nhau đến mức có cùng mọi chọn lựa.
- Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên.
Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai. Đó là một điều mà anh không thể chấp nhận được vì bản thân anh - cũng giống như Jones - luôn là một trong những nhân viên xuất sắc nhất của công ty. - Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi.
- Bất cứ điều gì cần làm sao? - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. Cậu hãy nhìn lên đây.