Sau đó tôi đã làm gì? Tất cả mọi việc! Tôi xin phụ trách bản tin thời tiết buổi sáng, làm tường trình chuyên mục thể thao buổi chiều. Lần đầu tiên và lần duy nhất trong đời, tôi thấy Jim ngồi lên ghế bành còn té lên té xuống. Tôi hoạt động trong ngành công nghiệp bóng chày.
Một năm 365 ngày thì có 200 ngày Herb đi đàm phán cho các công ty lớn nhất nước Mỹ. Cái liếc mắt hay đưa tay ra dấu kín đáo của họ sẽ giúp bạn hiểu được mình đang ở tình thế nào. Luyện tập bài nói nhiều lần cho tới lúc bạn có thể nhìn khán giả mà thao thao bất tuyệt.
Chúng tôi muốn anh phải cho một đề tài nào đó. Lúc đó, tôi đã có cảm giác như mình là người giàu có nhất thế giới! Tôi chỉ nói để giúp vui khán giả.
Một người New York có cái nhún vai bình tĩnh trước nhiều mối nguy hiểm trong cuộc sống. Bạn thấy đấy, muốn thành công trong cuộc sống thì phải biết cách nói chuyện. Điều này chứng tỏ cách ăn nói góp phần quan trọng đến sự thành công hay thất bại trong nghề nghiệp của bạn.
Một ngày nọ, chúng tôi cùng dùng bữa trưa ở một nhà hàng Duke Zeibert (Washington). Mặt trời chiếu những tia nắng chói loáng đẹp vô cùng, phủ tràn trên mặt kính. Và cuối cùng, đi dự họp thì nhớ mang theo sự hài hước của bạn.
Hầu hết chúng ta thường có tính hay e dè, bối rối. Hoàn toàn khác nhau! Đó là phản ứng tự nhiên của con người. Nhưng cậu con trai ấy là một tay ăn chơi lêu lổng và chẳng có ý muốn học hành gì cả.
Rằng ở trường học của cô con gái ông, nhà trường sẽ châm chước bỏ qua nếu phụ huynh không viết đơn xin phép cho con họ được nghỉ học một ngày, chớ còn vấn đề phá thai thì… người ta sẽ nhảy nhổm cả lên! Đến đây, tôi đột nhiên muốn biết quan điểm riêng của Quayle về vấn đề xã hội này. - Benny này, Jeanette có nói với cậu về bữa tiệc tối Chủ Nhật không? Hiếm ai may mắn mới sinh ra đã có của cải và quyền lực, trừ khi bạn là một Kenedy hay một Rockerfeller, hay là một bậc vương tôn công tử nào đó.
Chẳng có gì ngạc nhiên khi điều ngược lại cũng nhiều phần đúng. Chưa hết, thầy Cohen còn quyết định tổ chức ngay một Lễ tưởng niệm học sinh Gilbert Mermelstein. Suốt tuần đó tôi đâu có ngủ được.
Cách nói hết sức tự nhiên với những từ ngữ, những tiếng lóng khó hiểu nhưng lại có chiến lược và mục đích hẳn hoi. Cách tốt nhất để không lãng phí thời gian? Đừng đi. Về yếu tố thứ tư có một óc khôi hài thì Nixon không có.
Tôi trả lời: Tôi không có đề tài nào cả. Bạn biết không, tôi như một đứa trẻ lang thang không một xu dính túi, và cứ sáng sớm lại tha thẩn đến cổng đài phát thanh. Một giờ qua trò chuyện với anh thật thú vị! Anh thật tuyệt vời, như thường lệ.