Trong các hành lang của tổng hành dinh tập đoàn này thỉnh thoảng người ta thấy có ai đó chơi piano ngẫu hứng. Ở mục từ computer cho biết đó là thời điểm IBM cho ra đời máy tính ASCC Automatic Sequence Controlled Calculator. Thật ra, kẻ trong cuộc mới biết rõ mình đang đi về đâu.
Năm 2000 chính là thời điểm Lou Gerstner đã hồi sinh lại IBM, dựa trên những giá trị kinh điển của Watson, khi tập đoàn vinh quang của lịch sử Mỹ xa rời thông điệp của Watson. Dấu vết kinh doanh trong đoạn nói chuyện của ông chỉ có giá trị mào đầu cho gần gũi. Có thể tính tự lập xuất hiện khá sớm ở Watson là vì ông muốn chia sẻ gánh nặng với mẹ và các chịgái, những người mà Tommy rất yêu quý.
Mỗi viên chức lãnh đạo phải coi mình là người trợ giúp cho cấp dưới thay vì coi mình là ông chủ của họ. 000 người vào năm 1943 hai năm trước khi thảm họa phát-xít được chặn đứng. Bởi vì, Watson đã khuyến khích những cây đàn piano ở Homestead và mọi thứ khác cho nhân công mà các doanh nghiệp ngày nay ít nhiều sử dụng.
Mỗi bàn có hai học sinh. Ngày nay, các giáo trình huấn luyện kỹ năng làm việc nhóm không thể không đề cao kỹ năng lắng nghe tích cực. Time (thuộc Fortune) là một nơi ngập rượu (heavy-drink- ing).
Quan điểm này không chỉ cần cho các nhà lãnh đạo kinh doanh mà cho Stanford viết ở mục Our Views thế nên nó có giá trị chính thức về tầm nhìn của tập đoàn chúng tôi. Bầu không khí cởi mở và hòa đồng được thiết lập.
IBM thống trị thị trường thiết bị lập bảng tính toán phiếu đục lỗ - là người đi tiên phong trong lĩnh vực dùng máy tính để thực hiện việc kiểm soát bảng lương và tính toán số liệu dân số. Muốn tạo ra tổ chức doanh nghiệp ở quy mô đa quốc gia, người ta học Thomas Watson. 000 nhân viên của IBM lên đường nhập ngũ mà vẫn hưởng 25% lương từ IBM.
Thử và sai thường là cách hữu hiệu trong những trường hợp đi trước. Quan điểm đặt nhân viên vào vị trí trung tâm sự nghiệp khá mới so với bối cảnh ông chủ chỉ huy vào thời kỳ đó. Nhìn Tây sẽ thấy Đông, soi cổ mà ngẫm tới kim, đó là điều mà chúng tôi, những người thực hiện bộ sách, mong muốn được chia sẻ.
Và ông quyết định cho thế giới thấy điều đó bằng cách rút ngắn tên công ty International Business Machines thành ba ký tự mà thôi: IBM. Bài học số một của Watson: Rượu và kinh doanh khôngbao giờ đi đôi với nhau. Giá trị còn lại và vĩnhviễn từ Watson: Con người (Man).
Và ngay trong suy thoái nghiêm trọng ông đã dành đến 6% thu nhập trong một năm, khoảng một triệu đôla, để mở phòng thí nghiệm IBM. Nhưng Watson nhận ra rằng trong quản lý, mọi chuyện đã không tuyệt vời như ông đã viết cho con vào cái ngày Tom gửi thư báo sẽ về với IBM. Con trai của ông, Tom Watson, đã thuật lại trong hồi ký Father, Son and Company.
Tháng 5 năm đó, chiến tranh chấm dứt ở châu Âu sau khi Hồng quân tấn công vào tận sào huyệt của Hitle ở Berlin. Thật ra, Tom có đánh bạc không? Hãy xem, tựa như cha mình hoặc thế hệ sau mình là Lou Có lẽ ông tin rằng bài giảng của ông có thể làm thay đổi con người này.