Câu chuyện vẫn như vậy. Chiếc máy bay lượn vòng trên bầu trời Norfolk, Virginia trong mười chín phút đồng hồ, trên bầu trời thành phố Atlanta trong hai mươi chín phút và thêm hai mươi chín phút nữa ở khu vực cách phi trường Kennedy bốn mươi dặm về phía nam. Will bắn vào miệng mình, và anh ta chết.
Bạn nhận ra không? Tôi đoán là hầu hết các bạn đều làm được. Fischer và Orasanu phát hiện ra là các cơ trưởng phần lớn đều nói rằng họ sẽ ban hành mệnh lệnh trong tình huống đó. Một đứa con sắp ra đời.
Tôi sẽ không quên đâu! Nó chỉ có các câu lạc bộ thoát y, Phillip Norman, người chấp bút cuốn tiểu sử về Beatles có tên Shout! cho biết. Họ cũng thành công hệt như những sinh viên da trắng vậy.
Ông phải tự trang bị cho mình, thật nhanh chóng, các tham số của một phi trường mà ông chưa từng dừng chân trước đó: liệu nó có thể tiếp nhận một trong những máy bay lớn nhất trên bầu trời, với tận sáu mươi tấn vượt quá khối lượng hạ cánh thông thường? Nhưng trên hết, ông phải trò chuyện − với các hành khách, với các bác sĩ, với người lái phụ, với hai thành viên mà ông đã đánh thức khi họ đang chợp mắt, với thượng cấp ở tổng hành dinh Dubai, với ATC tại Helsinki. Còn đây là Pete Best, tay trống của Beatles lúc bấy giờ: Mỗi khi có tin tức lan ra về việc chúng tôi đang thực hiện một sô diễn, câu lạc bộ bắt tay vào dập tắt nó ngay. Thoạt tiên điều đó là không thể lý giải, bởi cơ trưởng hầu như luôn là phi công giàu kinh nghiệm nhất.
Họ vốn đã là thợ đóng sách hoặc thợ làm đồng hồ. Máy bay còn cách mặt đất năm trăm bộ. Ông không có bất cứ khoản dự trữ nào, cũng không hề dựa dẫm được gì vào gia đình.
Malcolm Gladwell cho rằng sự kiện cách mạng trong ngành IT thế giới xảy ra vào tháng 1/1975, khi tạp chí Popular Electronic thông báo việc ra đời chiếc máy kỳ diệu Altair 8800, mở đầu kỷ nguyên máy tính điện tử cá nhân. Quay trở lại, người nhà Howard lại bị phục kích. Vào khoảnh khắc cuối cùng, viên phi công nâng độ cao và thực hiện cú lượn-vòng.
Tôi nghĩ những khoảng thời gian nới rộng ra đem lại cho bạn cơ hội giải thích các thứ khi ở vai trò giáo viên và thêm thời gian cho lũ trẻ ngồi lại và suy nghĩ kỹ càng mọi điều đang diễn ra − để xem xét, để làm tất cả với nhịp độ chậm rãi hơn. Tôi bỗng nhiên cảm nhận rõ rệt rằng Chris cô độc biết bao. Bạn có biết điều đó phi thường tới cỡ nào không? Hầu hết các ban nhạc ngày nay không biểu diễn nhiều đến mức hàng trăm suất tính trong toàn bộ sự nghiệp.
Chúng tôi chỉ có độc một bộ quần áo. Đến ba giờ chiều, anh rời nhà tới Seoul, khởi hành vừa sớm, vợ anh nói, để tiếp tục chuẩn bị tại Cảng hàng không Quốc tế Kimpo. 73, cho dù cơn mưa giông đã được thông báo trong phạm vi của anh và radar bắt đầu gặp những nhiễu loạn vừa phải.
Ông về nhà và kể với Regina. Bao nhiêu năm qua, một khối lượng lớn các nghiên cứu đã được thực hiện với nỗ lực xác định làm thế nào sự thể hiện của người nào đó trong một trắc nghiệm IQ kiểu như bài test Raven lại có thể chuyển thành thành công trong đời thực. Chú của bà − Henry thì sở hữu cả một sản nghiệp lớn.
Sinh viên của trường Georgetown có thể không thông minh ở mức áp đảo như sinh viên của Harvard. Khi máy bay chuẩn bị tiếp đất, các phi công thình lình đụng phải cơn gió nghịch chiều khốc liệt. Cohen và Nisbett muốn đo lường, càng chính xác càng tốt xem bị gọi bằng từ đồ khốn là như thế nào.