Ba mươi năm sau, ông ta trở về vương quốc. Hồi chuông đó nói với ta rằng: “Hãy nghe thật kỹ bài hát và lời. Để nhớ cách viết chính xác một từ, bạn cần cô lập vấn đề; có nghĩa là bạn phải kiểm tra xem chữ cái nào của từ là nguồn gốc của vấn đề.
Cicero nhắc đến “Giải vô địch thể thao khu vực” một cách hăng hái. Dây buộc này dẫn đến một căn phòng (room) – 43. Ví dụ: “The elephant conceals the ant” (Con voi che con kiến).
Anh ta nhấn mạnh vào kết quả quan trọng và mới mẻ sẽ xảy ra vì các đấu sĩ và sư tử sẽ tiến vào đấu trường sau khi tấm màn màu đỏ này được kéo sang ngang. Món quà đặc biệt mà nó mua tặng bạn bè khi trở về nhà là gì? Một con rô-bốt (technician) được trang trí những viên đã xanh (blue stones). Tất cả chúng ta đều có thể nhớ rất rõ là chúng ta đã ở đâu làm gì vào ngày nghe thấy hung tin tòa tháp đôi bị tấn công.
Bây giờ, tôi sẽ giới thiệu lại với các bạn những người chúng ta đã gặp. Một số người thật sự cần một môi trường học tập yên tĩnh để tập trung. Bạn phải chú ý vào những chi tiết, con người hay bất cứ điều gì bạn muốn nhớ.
Sau đó, bạn để nó trong “bộ nhớ dài hạn” của bạn. Nó giúp bạn tránh ăn những thức ăn có thể gây ảnh hưởng xấu cũng như giúp bạn giảm cân thành công. Trí nhớ là một vấn đề thuộc thói quen.
Quá trình lưu dữ liệu sẽ xảy ra rất nhanh ở bất kì thời điểm nào, trong bất kì trường hợp nào: bạn có thể nằm trên giường, đang ngủ lơ mơ thì nhớ tới việc phải trả sách; khi đang tắm bạn chợt nhớ tới một câu chuyện vui mà bạn muốn kể với một người bạn; trong lúc nấu ăn; trong khi chơi bóng rổ; trong lúc nói chuyện điện thoại,… Chi tiết phải được sắp xếp theo một trật tự cố định. Điều khác biệt duy nhất giữa một đứa trẻ 7 tuổi để quên chiếc bút chì trên bàn với một giám đốc điều hành 45 tuổi để quên một bản báo cáo tại văn phòng là đứa trẻ sẽ không về nhà và nói rằng: “Mẹ ơi, làm thế nào bây giờ, trí nhớ của con không còn được như trước nữa…”
Sharon đang vui vẻ rửa tờ hóa đơn 50 đô-la. Chiếc bao tải được buộc chặt vào cái gì? Một thanh xà (beam) – 93. Chúng ta có thể nhớ Cervantes đã viết tác phẩm Don Quixote chứ khó mà nhớ được tên đầy đủ của tác giả: Miguel de Cervantes Saavedra.
Khi nào bạn tìm ra thì hãy gọi cho tôi nhé… Ngọn núi này dường như cách xa mười dặm… Ý nghĩ đầu tiên của chúng ta là “Không thể nào! Chúng ta còn phải đi bộ từ đây đến đó ư? Không thể tưởng tượng nổi!” Tuy nhiên, chúng ta vẫn tiếp tục đi cho đến khi đến được nơi đó. Tôi phải nghe xem chuyện gì đang diễn ra ngoài kia.
Cách tiến hành sự thay đổi này là liên tưởng các loại đồ ăn không có lợi cho sức khỏe như kẹo, bánh ngọt và kem tới những cảm giác “đau khổ” hay “ghê tởm”. Nếu bạn nhảy cóc từ thời đại này sang thời đại khác thì bạn sẽ rất khó theo dõi và nắm được nội dung. Bạn được một điểm với mỗi mục đúng.
Như đã nói, bạn buộc mình phải ngồi nghe vị giáo sư giảng bài hay phải đọc một bài viết chán ngắt. Thực ra hầu hết mọi người sẽ giữ nguyên vị trí mà họ đã ngồi trước đó? Vì bản chất của con người là không thích sự thay đổi. Thực tế này đã chứng minh rõ hơn cho giả thuyết của bài báo.