Chỉ đơn giản là vì họ có cùng những sở thích và thấy vui khi cùng thể hiện những điểm tương đồng đó mà thôi. Sau đó, hai anh em họ lại tiếp tục thi đỗ vào cùng một trường đại học và lại may mắn được xếp vào học chung một lớp. - Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều.
- Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. Tớ yêu cầu cô ấy nhắc lại tất cả những gì mà tớ đã nói với cô ta khi giao dự án đó. Vì cậu đã ghi chú lại mọi thứ, nên khi cần cậu có thể tham khảo rất nhanh.
Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm. Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. Tiếng chuông điện thoại reo vang chợt cắt đứt dòng suy nghĩ của James.
Thói quen nghiện cà phê nhằm chống lại tình trạng căng thẳng liên tục trong công việc khiến anh vô cùng đuối sức và rất hay bực bội, cáu kỉnh. Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị! - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ.
Anh xác định rõ những yêu cầu của mình. Câu chuyện của Jones giúp anh học được rất nhiều điều, không chỉ từ những sai lầm của bản thân mình mà còn cả từ những sai lầm của Jones. Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình.
Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Cuối cùng, anh viết thêm vào bên dưới những dòng đã có: Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau.
Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ. Sau đó, tớ còn học thêm từ Jennifer vài điều nữa trước khi biết cách giao việc sao cho hiệu quả.
Khi đã chuẩn bị xong, James gặp từng nhân viên để giao việc cho họ. Thời gian thấm thoát trôi qua, mới đó mà đã ba tháng kể từ ngày họ được nhận công việc mới. Jennifer đã lặp lại rất chính xác, cho nên tớ biết là cô ấy hoàn toàn hiểu mình đang làm gì.
Còn ở nhà, mọi người cũng vô cùng ngạc nhiên khi nhận thấy những sự thay đổi nơi James. Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên. - Nào, chúng ta khoan hãy bàn về vấn đề lỗi của ai.
Anh cũng không quên xác định rõ thời hạn hoàn thành dựa vào quỹ thời gian tương ứng. James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông: - Tớ cũng không hiểu nữa.