Cho nên bà chỉ nói rằng bài diễn văn đó, nếu cho đăng vô Tạp chí Bắc Mỹ thì tuyệt. Bà luôn luôn day dứt, đay nghiến rằng ông chẳng được vẻ gì: nào là lưng thì gù, chân đi thì kéo lê như thằng mọi, dáng điệu cứng như que củi, gai mắt lạ lùng. Bây giờ anh làm sao? Xin nghe anh ta nói:
Rồi đúng lúc nó đang vinh hạnh, ba nó vào, như vô tình. Có những kẻ như vậy: để tự ý họ mua chứ không mời ép được. Bữa đó, tôi đã mất hết điềm tĩnh, xin ông thứ lỗi cho".
Hỏi còn có phần thưởng nào quý hơn nữa không?". Sau cùng ông mời tôi ở lại dùng bữa, đưa cho tôi một tấm chi phiếu và đặt tôi làm một bức vẽ khác nữa". Cho nên hết thảy, giàu, nghèo, ăn trộm, ăn xin.
Khi đó tôi đã quảng cáo, in vé, bán vé, xếp dọn đâu vào đó rồi. Khi khách khứa tới thì trên bàn trưng đầy bông hồng rực rỡ. là người được giao trách nhiệm đảm đương công việc đó bị những nhà thay mặt đủ các hiệu máy lại quấy rầy.
Có thể lập lại hòa bình được không? Không ai biết được. Tôi tự nhủ: "Nghĩ cho cùng, nếu mình ở vào địa vị bà ta, chắc mình cũng cảm giác như bà ta, phải ráng hiểu quan điểm của bà ta mới được". Hỏi họ vài câu rồi để họ mặc ý diễn thuyết.
Một văn sĩ nói: "Say mê nghe lời nói của một người, tức là tôn kính người đó, mà rất ít người không cảm động trước sự tôn kính đó". Má nó đuổi đứa kia đi, lấy lại xe cho con. Thực vậy, từ hồi ấy, nhân vật đó đã viết 77 cuốn sách và dùng ngòi viết mà kiếm được trên một triệu mỹ kim.
Làm cho y tin rằng chính y quyết định chớ không phải ta xúi y. Khi đợi tới lượt tôi để gởi thư bảo đảm, tôi để ý tới bộ mặt chán chường của thầy thư ký. Ông có thể trở về Philadelphie.
Al Smith cho gọi Lewis E. Quy tắc đó là: Làm sao cho người khác thấy vui sướng mà làm công việc bạn cậy họ. Tai hại thay! Con bê cũng như họ, chỉ nghĩ tới cái nó muốn thôi; chân nó bám vào đất, cứng ngắt, không chịu rời đồng cỏ.
Xin bạn lấy kéo cắt những hàng tôi chép lại sau này, rồi dán vô trong nón hoặc trong gương, ở nơi nào mà mỗi buổi sáng, khi rửa mặt, bạn trông thấy liền. , bán được máy cho một trong những nhà thương lớn nhất ở Brooklyn. Mà nếu Bryan đi, tên tuổi của ông mà ai cũng biết, đủ làm cho người ta chú ý tới và tự hỏi ông tới với mục đích chi đây.
Người kia ngạc nhiên: "Không, tôi không hay đấy". Bạn hãy xét mình coi đã bồi bổ được khuyết điểm nào và trong những dịp nào. - Chúng tôi không có người giám thị nào hết - ông giám đốc trả lời - Có lẽ cũng có người ăn quịt, nhưng chúng tôi không cần biết tới.