Chẳng hạn, Susan chỉ cần biết con số doanh thu bán hàng của tháng trước và đi tìm bạn để hỏi. Đây cũng là cách giúp tôi đã xử trí những tình huống tiến thoái lưỡng nan đấy các bạn. Vì tự nhiên, nên nó có thể trở thành một phương pháp cực kỳ hiệu quả.
Chúng tuần tự đi vào đầu bạn rồi chinh phục bạn tự lúc nào không biết. Nhưng nếu bạn hỏi ai đó một cách ngắn gọn và đơn giản là Có hay không? như vậy thì, rất có thể câu trả lời mà bạn nhận được cũng đơn giản và ngắn gọn là Không hay Có. By all the stars above you.
Trò chuyện với Richard Nixon, bạn khỏi lo rằng không có đề tài nói hay đến lúc chẳng biết nói gì. Anh còn cười đùa về tật nói lắp của mình. Ai mà không thích nghĩ rằng nền kinh tế quốc gia vững như bàn thạch, nhưng xem chừng cái bàn thạch ấy giờ đây cũng đang lung lay.
Có bốn người đàn ông trong một hầm mỏ. Nói quá nhiều (overtalk) chẳng tạo nên một thiện cảm nào nơi người nghe cả. Đừng bao giờ ngắt lời người khác chỉ vì nóng lòng muốn kể một câu chuyện vui nào đó của bạn.
Nhưng dù sao đi nữa thì tình huống này cũng thật buồn cười. Trước một đại lễ như vậy, các nhà tổ chức đã đặt cùng lúc hai sân khấu, đẩy chúng lại kề nhau nhưng vẫn còn dư ra một khoảng nhỏ. Có thể mọi người thấy vậy sẽ đánh giá: Larry King khép nép quá!, nhưng không sao, tôi sẽ bắt chuyện với một ai đó mà.
Không ai chê trách Cuomo vì sự sắc sảo và uyên bác, vì cách lập luận thú vị của ông. Nhất là đừng bao giờ để người khác nghĩ rằng bạn không muốn nói chuyện với họ. Tôi còn tưởng tượng phòng ghi âm ra sao, cái cảnh người ta đọc những bản tin tức, tường thuật thể thao như thế nào…Ôi chà, lúc đó tôi đã nghĩ: Giá mà một lần, dù chỉ một lần… đài phát thanh, đài phát thanh…
Một người hỏi George: Ông nghĩ gì về những bác sĩ ngày nay?. Sao thầy không làm nhiều hơn thế, thưa thầy? Với một cuộc điện thoại không liên lạc được thầy đã ra chỉ thị cho cả trường làm lễ tưởng niệm Gilbert. Hầu hết những người thành đạt trong xã hội đều là những người ăn nói thành công.
Ở cơ quan, bạn thường nói chuyện với họ về những vấn đề gì? Có thể đánh giá họ làm việc như thế nào, hay là họ nên làm cái này, cái kia ra sao… Dĩ nhiên bất cứ người lãnh đạo nào cũng muốn cấp dưới của mình làm việc có hiệu quả. Họ đến để bày tỏ niềm tiếc thương vô hạn đối với sự ra đi của một người đáng mến. Cuộc trò chuyện có thú vị hay không hoàn toàn phụ thuộc vào sự khéo léo của bạn.
Bạn có đoán được tôi làm gì không? Tôi nói với khán giả rằng tôi quá hồi hộp, rằng tôi đã làm phát thanh viên trên radio ba năm nay, nhưng đây là lần đầu xuất hiện trên truyền hình… Và cả việc ai đó ấn tôi ngồi vào cái ghế quay này nữa. Thật không dễ dàng để viết một cách ngắn gọn và cô đọng. Ngay lập tức, Shirley nhận ra lý do: khán giả không biết anh cũng là một người Do Thái.
Để hòa hợp với khán giả, bạn phải hiểu biết một phần nào đó về họ. Đặc biệt là những chuyện mà gia quyến không hề biết về người đã mất, thì đây là dịp để bạn có thể chia sẻ với họ những kỷ niệm quý báu ấy. Bạn biết không, Arthur Godfrey đã khuyên tôi chỉ duy nhất mấy chữ: Tự nhiên mà nói!.