Liệu có ai trong chúng ta có một cuộc sống như thế không? Một cuộc sống không có cảm giác đau đớn? Ông là một trường hợp điển hình của người dám thất bại. Không hiểu sao, chỉ một thời gian ngắn, “viên thuốc đắng” đã được nuốt một cách dễ dàng.
Chỉ cho đến năm 1937, khi cha mẹ ông chuyển đến vùng Mokpo trên đất liền, ông mới được đi học ở trường. Tôi sẽ không dừng lại ở khía cạnh tinh thần mà muốn đề cập đến phần của bản thân giúp chúng ta suốt thời gian thất bại- TRÍ TUỆ của chúng ta! Lúc này tôi muốn các bạn tạm ngừng để suy nghĩ- bạn nghĩ gì về những gì mà nhà biên đạo mua đã làm? Liệu điều đó có đúng không? Cứ viết câu trả lời vào khoảng trống bên dưới trước khi đọc tiếp.
Làm thế nào ta có thể làm được điều đó?Bằng cách thường xuyên suy ngẫm về những lúc khó khăn ,khi ta phải chịu đựng đau khổ ,khi ta bị suy sụp tinh thần ,khi mọi thứ dường như chống lại ta -bởi vì chỉ có những thời kì khó khăn mới mang lại cho ta bìa học tốt nhất. “Ngay cả khi gieo một viên sỏi dê bé xíu rơi xuống nước, mọi thứ cũng bị thay đổi mãi mãi, mực nước dâng lên và những gợn sóng của năng lượng không ngừng lan tỏa ngay trên mặt hồ và phía xa xa. Chính trong thời gian này, ông tiếp thu chủ nghĩa cộng sản.
Cuộc đời chính chị của ông lúc nào cũng như đang trên 1 đại dương dậy sóng. Quyển sách này sẽ không hoàn chỉnh nếu tôi không đụng chạm đến các đau đớn, rắc rối, khó khăn và đau khổ một người phải chịu đựng khi thất bại. Hiện nay, bà là trụ cột tâm linh của nhiều người ở Thái Lan.
Hãy làm điều này liên tục cho đến một buổi tối bạn quên béng nó, đột nhiên bạn sẽ cảm thấy giấc mơ thú vị, giấc mơ này sẽ cho bạn thấy tất cả những nhân của vấn đề hiện tại. Ông được công nhận là người mở cửa Trung Quốc. Các bậc phụ huynh gửi con mình đến các lớp học thêm để chúng học giỏi hơn nhằm kiếm được một công việc tốt hơn.
“Không bỏ công, không được lãi”. “Thật ra, tôi không già mà tô chỉ sinh ra sớm hơn người khác mà thôi”. Ông cứ chạy tới chạy lui từ nhà máy giày để lấy thêm giày khi đã bán hết hàng.
Vì bị cho là không có kĩ năng, ông được nhận làm công nhân lao động đơn giản số 4088 và tham gia vào đội quân những công nhân nước ngoài không được trả công đầy đủ, làm việ dán các bộ phận ủng không thấm nước lại với nhau. Ông cũng viết lời thoại cho 70 bộ phim của Tamil . Kết cục là nhiều người trong số họ đã bị “dán chặt” vào màn hình truyền hình
Theo tôi, con đường ngắn nhất , nhanh nhất đến ngôi mộ của chúng ta. Tịa sao một phi công phải mất nhiều năm rèn luyện ,mà thực chất anh ta chẳng cần làm gì cả khi mộy máy bay mở chế đọ bay tự động ?Trong một cuộc phỏng vấn đài trên đài CNBC gần đây,ông chủ tịch hàng Boeing đưa ra câu trả lời như sau :các phi công phải trải qua nhiều năm đào tạo đẻ biết mình phải làm gì KHI MÁY MÓC LÀM VIỆC KHÔNG CHÍNH XÁC. Anh bán vé số và hoa suốt cả ngày, chỉ đi học buổi tối.
“Đúng là phải có một đích đến để chuyến đi hướng về đó, nhưng vấn đề là ở chỗ chuyến đi này không có điểm dừng. Tôi dự định thâm nhập vào thị trường mà ở đó tôi sẽ phải đối mạt với các vấn đề ngôn ngữ, luật pháp và thị trường, v…v. Đôi khi trong cuộc sống ,chúng ta có thẻ phải bắt đầu một cuộc phiêu lưu mới ,điều chỉnh tất cả những kĩ năng và khả năg của mình trước kia để thích nghi với hoàn cảnh mới.
Bà không sống trong sự chăm sóc của cha mẹ mà lớn lên trong tình thương của ông bà. Và xin hãy nhớ cho rằng , không có cách đúng để làm một việc sai. Chúng ta cũng đã biết câu chuyện về những vận động viên đã kết thúc sự nghiệp sớm hay bi thương tật vĩnh viễn vì họ đã tự buộc mình lờ đi cảm giác đau đớn hoặc bị ép mình dùng quá nhiều thuốc để chặn đứng cơn đau.