Phương pháp đó tuy kém kín đáo, nhưng tâm lý thật sâu sắc. Chính phủ sẽ hết sức bênh vực ông, nghĩa là không hơn cũng không kém các đại tướng khác. Ông có hai đứa cháu làm cho mẹ lo lắng nhiều lắm vì đi học xa mà không bao giờ viết thư về nhà.
Bọn họ bèn yêu cầu này nọ. Đứa nhỏ khóc, la, chạy về mách má. Kết quả tốt hơn vô cùng.
Ông được bầu làm thư ký hội nghị ở Philadelphie, do đó mà được độc quyền lãnh in hết thảy những công văn trong các sở. Lần này thì ''bị" rồi. Họ nhất định muốn người khác phải chú ý tới họ.
Vậy tất cả việc thiện hay nỗi vui mừng mà tôi có thể mang lại cho đồng bào tôi, tôi phải làm ngay từ bây giờ. Vì ông chủ xí nghiệp đó là hạng người lạ lùng, lúc nào cũng hầm hầm, nói năng thì cục cằn thô lỗ. Rồi tôi chỉ cho họ thấy rằng tôi đã chiều lòng họ, và tôi tin họ sẽ tận tâm báo đáp tôi trong dịp khác.
Mới rồi, sau một tiệc rượu, chủ nhà mời tôi đánh bài. Chông tôi đã bị người ta phản. và tuyến bố rằng bỏ tù chúng thật là bất công".
Công việc của hãng chúng tôi có từng mùa. Khi bạn muốn cho một thính giả tin theo bạn thì ngay từ đâu câu chuyện, bạn phải tránh đừng nêu lên những quan điểm mà bạn và người đó bất đồng ý. Cha đã coi con như người lớn.
Dù tôi có làm cho ông ta phải tự nhận rằng ông có lỗi đi nữa thì lòng tự ái của ông cũng không cho ông chịu thua và chuẩn lời tôi yêu cầu. Tại tỉnh Springfield, là nơi gia đình Lincoln ở, có 11 ông luật sư. Một người suốt đời làm nghề quảng cáo tự cho mình là thần thánh trong nghệ thuật dẫn dụ người khác mà còn viết một bức thư vô lý như vậy, thì những ông thợ may, làm nệm, làm vườn ra sao nhỉ? Đây, một bức thư nữa của ông chủ sự một nhà ga lớn gởi cho ông Edward Vermylen, theo lớp học của tôi.
Thường thường bà chạy lại nhà một bà chị để phàn nàn về chồng, trút hết tâm sự, khóc la, đe dọa. Vậy muốn cho người khác theo ý kiến mình, xin bạn nhớ quy tắc thứ ba sau này: Ông Schwab nói: - Thầy đưa tôi một cục phấn.
Vì chính cha mẹ y và những người chung quanh y đã làm cho y trở nên như vậy. Tôi vui vẻ và thẳng thắn nhận ngay như vậy. Anh dắt bốn người phụ lại hầu khách chứ không phải một người như thường lệ.
Rồi đúng lúc nó đang vinh hạnh, ba nó vào, như vô tình. Trong những vấn đề quan trọng nhất. Mỗi buổi tối ở Nghị viện ra, ông vội về nhà để cho bà biết những tin tức hôm đó.