Không hy vọng những ký ức không bị xáo trộn hoặc nhầm lẫn. Tôi không muốn đi đâu cả. Người ta có thể làm được mọi việc, vấn đề là có đủ tài hay không.
Hy vọng, cái này có thể giúp gì đó cho giấc ngủ của bạn. Tôi tìm thấy nàng khi lần đầu tiên vào lớp, ngồi vào chỗ cô giáo chỉ. Rồi ông ta đi chỗ khác nghe điện thoại.
Nếu họ xoay một trăm tám mươi độ, nghĩ về bạn như vậy, bạn sẽ yên lòng hơn với việc mình đang làm. Bác lại thúc: Tác phong nhanh nhẹn nào. Và họ còn phải chui vào những chỗ bẩn thỉu hơn những bãi rác bẩn thỉu nữa.
Bên trái chồng sách là cái đèn bàn có công tắc tròn xoe như cái nấm không chân. Lúc đó, bạn sẽ không hứa hoặc phải thất hứa. Về trả vay, cho nhận.
Một là ông tuyên bố từ giã nghiệp văn. Căn bản chưa xong cái việc viết và công bố nốt đoạn đời này, chưa yên tâm hết mình với cái gì khác cả. Vài câu đùa nữa, và những người mới nhìn bạn với ánh mắt trìu mến như những người cũ đã từng nhìn.
Hết xe này đến xe kia khoe giọng hát của mình trong cuộc thi ngoài trời. Ông sợ những tiếng rơi uất hận ấy sẽ làm vỡ giấc dịu êm hiếm hoi của vợ. Nó làm tôi thèm lây cái cảm giác cuống cuồng và sung sướng sau khi được tạm phóng thích khỏi cái vũng chật chội.
Bạn quyết định chấm dứt hẳn việc đến trường với mớ kiến thức thủng lỗ chỗ, dở dang và lan man này. Bây giờ thì buôn bán nhiều, lo nhiều hơn, xã hội thực dụng hơn nên hơi khác. Để lúc này bạn không lo nghĩ đến chuyện ra đi hay không.
Nhưng tiếng gọi của họ át tiếng trả lời của nó. Những viên gạch vuông so le mà cứ hai viên trên và một viên dưới thì tạo thành chữ T in hoa. Tôi chỉ cần mọi người tin tôi thêm một chút, một chút nữa thôi.
Nhưng đây là một trận bóng. Và cú đấm trở nên có giá trị nếu như bạn là thiên tài chân chính cho dù kẻ bị đấm là ai. Và từ đầu đã không muốn dành sức cho cái không phù hợp.
Hai bên dè chừng nhau. Phụ nữ thì thường có ai nghe hoặc không có ai nghe cũng tâm sự. Đấu tranh cũng là hiện sinh, tớ thích thế.